Trang 6 của 20 Đầu tiênĐầu tiên ... 4567816 ... CuốiCuối
Kết quả 51 đến 60 của 193
  1. #51
    Trích dẫn Gửi bởi duongpq
    Có cây đẹp với người này nhưng lại xấu với người kia. Nếu không thích thì cũng nên cư xử với nhau có văn hóa một chút mới phải.
    Nhiều góc nhìn, nhiều cách thể hiện... nhưng CÁI ĐẸP thực sự thì có 1 : Giá trị thẩm mỹ đích thực mà nhân loại đã khám phá và công nhận.
    Có người đẹp thì cũng có con khỉ đẹp, nói Thị Nở xấu như khỉ là sai, hoặc hạ thấp thị Nở hoặc loài khỉ.
    Văn hóa tranh luận ko phải là ko được phép chê ai mà là phân tích được Thị Nở xấu điểm nào và con khỉ đẹp ở nét nào!

  2. #52
    Ngày tham gia
    Mar 2014
    Bài viết
    0
    Những gì Ju phân tích khá chính xác, Tôi bổ sung thêm 1 chút.

    1) Ở VN Đa số những người có kiến thức và giỏi ít chiu khó chia sẻ (Chỉ muốn làm của riêng),để dể bề cạnh tranh, Hoặc ngại cái kiểu như Ju đã bị (chưa có cây nào ra hồn thì đừng to mồm).Có nhiều kiến thức vài ba năm thậm chí cả chục năm mới thấm và biết , (Chỉ cần chia sẻ mất vài phút những người trẻ đi sau có thể thấm,tránh hoặc học hỏi được những cái hay cái Dở .(Học cả cái dở để sau này mà Phản Biện).

    3) Ở Phương Tây họ tranh luận ko bao giờ cho Mình là đúng, chỉ là 1 cách suy nghĩ khác, để làm phong phú hoặc để so sánh mà thôi (và Luôn luôn dùng lý lẻ có tính thuyết phục chứ ko dùng tình cảm để hơn thua).Tranh Luận có kết quả, đưa kết quả đó vào thực tiễn và họ luôn học hỏi lẫn nhau, Chứ ko giống chúng ta tranh luận dể dẫn đến bế tắc (và luôn cho mình là nhất và không chịu học người khác, cho dù có lý lẻ thuyết phục đi chăng nửa).


    4)Muốn sáng tác phải có kiến thức (cho dù bạn ko đi theo con đường của các nước khác).Như Trung Hoa,Nhật Bản,Châu Âu ....các nước láng giềng. Chúng ta phải hiểu họ thì cái chúng ta làm ra mới có sự khác biệt được ,chứ ko có một chút kiến thức nào hết cứ làm bừa và lý luận cũng theo cảm tính và sở thích xem ra ko ổn.

    5) Bonsai cũng là một phần của nghệ thuật thị giác "Điêu Khắc Sống" nó ko thể nằm ngoài quy luật, Bạn cũng cần phải biết về Bố cục tạo hình, Tỷ lệ, nghệ thuật thị giác....vvvv để vận dụng vào sáng tác (không phải 1 cách máy móc,khuôn mẫu .....).Và những thứ này rất ít sách về Bonsai dạy cho bạn ,có dạy cũng chỉ 1 phần rất nhỏ,
    Như chú Vũ Hưng đã và đang miệt mài vun đắp cho thế hệ trẻ chúng ta,Tôi thấy có lúc chú ấy thức đến 2-3 giờ sáng,thật đáng lo, và Bạn Cá Kiếm đã dịch cuốn sách của Robert (cũng chỉ 1 phần của nghệ thuật thị giác đem áp dụng vào Bonsai mà thôi).
    Hay chú Dblongthanh,A Lâm Ngọc Vinh chia sẻ những kiến thức rất Bổ ích.....bằng kinh nghiệm và sự từng trải của mình trong tạo tác và nuôi trồng.

    6)Đúng là những anh em được đào tạo nghành nghề liên quan đến Nghệ thuật có lợi thế hơn, có thể nắm bố cục,tỷ lệ ,hoặc hiệu ứng rất tốt (A em nào làm đồ Họa sẽ có ưu thế ), Chất liệu,màu sắc ...vv.(Hội họa thường có ưu thế). Cái khó là chuyển kiến thức từ chuyên môn của mình để áp dụng vào Bonsai và chia sẻ kiến thức đó cho anh em.

    7)Tính ám thị : Tìm hiểu về Triết Học Đông -Tây, âm nhạc,thi ca....văn hóa,lịch sử...Có nhiều thứ rất đơn giản (Chỉ là chúng ta chưa biết cách áp dụng vào thực tế).Giống như cái hôm bữa tôi có đề cập "Vừa Đi vừa Thiền" có thể các bạn nghĩ rằng nó cao siêu lắm,nhưng thực tế ai cũng biết.

    - Và tôi nghĩ là chúng ta đi quá nhanh,Các bạn thấy một số nghệ nhân châu Âu qua Nhật hay Đài Loan học hỏi mất 5-10 là thường. Làm thì ít Học nhiều và đem cái Mình học để sáng tác chứ ko phải bắt chước.

    -Trong sáng tác cần có quan điểm,Các nghệ nhân nổi tiếng của nước ngoài họ nổi tiếng ngoài cái cây đẹp ra còn có quan điểm ,cái này rất khó bắt bẽ,lý lẽ rất thuyết phục, cái này Ju đọc tài liệu nhiều chắc sẽ rõ. Nên đề cao tính tự nhiên (Tự nhiêu ở đây ko phải theo phong cách của Walter ball ) cho dù bạn làm theo phong cách nào .

    - Tôi ngại nhất lúc tranh luận lôi cái tôi bản thân,hay văn Hóa vùng miền (nói để hiểu thì được,đừng miệt thị lẩn nhau).Rất dể dẫn đến bế tắc.

    Và Tôi cũng chỉ biết nói (ở thời điểm này).

  3. #53
    Ngày tham gia
    Jun 2014
    Bài viết
    0
    cây này mà đổi tên là "Cụm Dây Leo ngũ Phúc" Chắc được giá hơn, vì lạ, độc chưa ai có,nhìn cây này của Bác lại nhớ 1 thời tuổi thơ hồn nhiên vui vẻ,và 1 thời trai trẻ oanh liệt.

  4. #54
    Ngày tham gia
    Mar 2014
    Bài viết
    0
    Trích dẫn Gửi bởi moc_arch
    Tôi cũng có 1 cây Sanh Ngũ Phúc,đang nuôi và ngồi chờ may ra "Chó ngáp phải ruồi".
    Em nó đây
    cây của bạn cũng còn tên gọi là . tán đĩa vòng tròn đồng tâm '' bạn cũng xem sách và tham khảo tài liệu khá nhiều nhưng lại ko xúp phọt thực tế nhanh .

    Trích dẫn Gửi bởi thanhtannguyen
    Không phải không ai phát hiện ra, mà cây bác nó xấu tổng thể, chả ai thèm phán đấy bác ạ
    với trình độ đã dốt lại còn ko chịu học hỏi của bạn thì '' 30 năm sau tới lúc gần đất xa trời bạn cũng chưa vỡ lòng lớp làm cây cảnh ''

    Trích dẫn Gửi bởi Juniperus
    Ông thử tả hình dáng và ý nghĩa thực sự của cây-thế-cổ-ngũ-phúc xem nào? và sau khi ông lý-thuyết xong thì lý do nào ông nói cây của ông cũ là cây-thế-cổ-ngũ-phúc? chẳng lẽ cứ 5 bông tán là ngũ-phúc hử? đừng có ngụy biện kiểu nhét chữ vào mồm người khác tôi nói A ông ngoành sang B rồi trốn nhé. Đàn ông ko dám đối diện thì đi chết đi cho đỡ nhục [IMG]images/smilies/biggrin.png[/IMG]
    ngại viết nên tôi copy cho ông đọc tạm . hiểu thế này chưa đủ vì nó rộng lắm cần phải nhồi nhét thật nhiều nữa các ông mới hiểu dc
    ''Thế tam đa và thế ngũ phúc đi đôi với nhau, hai thế này đều là cây trực thọ, cây ngũ phúc năm từng, có thể uốn như cây tam đa rồi nuôi thêm hai tàn nữa y như vậy là đạt. Nhưng cũng có thể đối thành 5 tầng theo lối chiết chi tứ diện cũng được. Những tàn đều phải uốn tỉa ngang bằng lúp búp chớ không được vươn lên cao. Thế ngũ phúc to cao đẹp hơn thế Phước, Lộc, Thọ, ý muốn chúc tụng cao hơn nữa là Phước, Lộc, Thọ, An, Khang, nghĩa là có phúc, tốt lành may mắn, có lộc giàu có nhiều ruộng đất, có thọ là sống lâu trăm tuổi, An là sống yên ổn không bị xáo trộn, có khang là vui vẻ, chết êm ải thoải mái. Đúng là câu chúc tụng đầy đủ đẹp đẽ nhất.''

    trong thế ngũ phúc cây nghệ thuật đương đại có nhiều dáng nhưng bắt buộc phải chia làm 5 tàn '' ngũ phúc hiểu đơn giản là 5 tàn của 1 cây sanh , chia 5 mảng tách rời ..

    trong thế dáng lại có trường phái chơi ảnh hưởng khác nhau , có người bị ảnh hưởng của bon sai thì lấy tỉ lệ khác , người chơi theo lối cây cảnh nghệ thuật miền bắc lại khác . vậy nên cây ngũ phúc ko nhất thiết cứ phải trực , vì trực mà vòng tròn đồng tâm như của moch sẽ chỉ dành cho công sở , nó ko thể hiện dc cái cầu kì tỉ mỷ chi tiết của 1 cây cảnh nghệ thuật hay bon sai mà chỉ là 1 cây sản xuất hàng loạt . ko có giá trị kinh tế và thẩm mỹ

  5. #55
    Ngày tham gia
    Apr 2014
    Bài viết
    0
    Gửi cụ tham khảo về ngũ phúc, chúc cụ có nhiều cây khó tìm.

    Các cụ ta xưa vào dịp đón năm mới, thường treo trước cửa nhà một tấm giấy hồng điều, viết bốn chữ: "ngũ phúc lâm môn", với lòng ước mong năm mới được đón 5 điều phúc vào nhà. Năm điều phúc đó là: Phúc - Lộc - Thọ - Khang - Ninh.

    Phúc: nghĩa là những điều may mắn, tốt lành. Phúc thường đi liền với đức: "phúc đức". Nhân dân ta cho rằng những người có đức thì sẽ có phúc, trong khi "phúc hậu" là biểu hiện về khuôn mặt và tính cách: nụ cười phúc hậu, khuôn mặt phúc hậu, ăn ở phúc hậu... Những người phúc hậu thường làm điều tốt lành cho người khác. Trong ca dao, tục ngữ, người Việt cũng thường nói đến chữ phúc: "Ở hiền gặp lành/ Những người nhân đức trời dành phúc cho".

    Lộc: nghĩa là lương của các quan lại thời phong kiến, như người ta thường nói "quyền lộc cao trọng'. Lại cũng có nghĩa là của cải do Trời, Phật hay các đấng thiêng liêng ban cho, gọi là lộc trời, lộc thánh! Vì thế, nhiều kẻ mê tín, đồng bóng đã lên đền, xuống phủ để cầu xin lộc. Nhưng hễ có đức thì mới có phúc. Không chịu làm ăn, không chịu lao động, không sống nhân đức thì Trời nào dành phúc lộc cho mình!

    Thọ: nghĩa là sống lâu. Đây là mong ươc ngàn đời của con người. Ngày xưa, tuổi thọ con người rất thấp. Theo các nhà dân số học, tuổi thọ trung bình của một số triều vua ở nước ta như sau: nhà Lý: 43,55 năm, nhà Trần: 44,75 năm, nhà Lê: 33,5 năm... Còn các vua nhà Nguyễn khi 40 tuổi đều đã làm lễ thương thọ rồi! Chính vì thế mà thọ càng trở thành nỗi ao ước của con người. Người ta đi tìm thuốc trường sinh bất lão để mong kéo dài tuổi thọ. Và dù có được sống đến già, người ta vẫn yêu quý chữ thọ, vẫn muốn sống lâu, trong bài thơ Đại lão, cụ Nguyễn Khuyến viết: "Năm nay tớ đã bảy mươi tư/ Rằng lão, rằng quan tớ cũng ừ". Thế nhưng cuối bài thơ, cụ vẫn ao ước: "Cũng muốn sống thêm dăm tuổi nữa/ thử xem Trời mãi thế này ư?".

    Chuyện cũ kể rằng: xưa có ông Bành Tổ sống đến 800 năm, mà ngày nào cũng thắp hương cầu cho sống lâu hơn! Ta cứ xem trong các đình, chùa, đền miếu, đến cái tủ chè, sập gụ, bát đĩa cổ..., chỗ nào cũng thấy khắc hoặc in chữ thọ!

    Khang: nghĩa là mạnh khỏe. Người ta nói rằng người khỏe mạnh thì có trăm điều mong mong ước, còn người ốm yếu thì chỉ có một ước mong: đó là sức khỏe! Lại có câu đố: "Trên đời có thứ gì mà từ Hoàng đế đến thường dân, từ cụ già đến trẻ con ai cũng mong có?". Vàng bạc ư? Vua chúa thiếu gì vàng bạc. Chức tước ư? Trẻ con thì cần gì chức tước. Cái mà mọi người, già, trẻ, giàu, nghèo đều mong muốn có chính là sức khỏe!

    Ninh: nghĩa là bình yên. Một cuộc sống bình yên, thanh thản là cần thiết cho bất cứ ai trên cõi đời này. Một gia đình mà vợ chồng bất hòa, con cái hư đốn thì lộc, thọ, khang có bao nhiêu đi chăng nữa cũng là vô nghĩa. Muốn có ninh trong gia đình thì mọi thành viên phải cùng nhau phấn đấu, giữ gìn. Trên bình diện xã hội, chữ ninh cũng do các thành viên trong xã hội đồng tâm hiệp lực kiến tạo nên.

    Xin chúc cho Ngũ phúc đến với mọi người ở muôn nơi.

    Nguyễn Thị Hiệp

    (Kiến Thức Ngày Nay)

    Àh, mà theo tôi được biết, tạo kiểu tán ngũ phúc 5 tán, các tàn phải căng tròn tượng trưng cho quả phúc đầy, thường hình tròn, mặt trên khum tròn như đơm xôi đầy...

    - Còn dùng mỗi Ngũ thì nhiều hình dạng, ví dụ ngũ hành thì đủ: nhọn, tròn, vuông, dài, làn sóng

  6. #56
    Ngày tham gia
    Mar 2014
    Bài viết
    0
    Văn hoá, đạo đức cũng đồng dạng Mỹ thuật là không có thước đo, rất cảm tính. Trong các tranh luận thì người ta tối thiểu trAnh luận về những cái phi nguyên lý, hoặc thuộc cảm xúc cá nhân như quan niệm đẹp-xấu.

    Đó cũng là bế tắc của dân chơi bonsai khi kém luận cứ bảo vệ tại sao cây mình là đẹp và có sức ám thị; nhưng may mắn một chút nếu ta hiểu cái nội dung cần truyền tải do chính tác-giả nói ra; để họ nói thì đôi khi có một thủ pháp tranh luận dùng nguyên lý nhận dạng rồi gây mâu thuẫn ngược kèm hành văn gây bực áp đặt lên đối tượng; cái này làm đơn giản mình nếu tác động đc lên đối diện để có thời gian quan sát trong khi đối diện ảnh hưởng tâm lý tiêu cực- từ đó họ bộc lộ bản ngã hoặc ý niệm. Nhưng cao thủ thì có thể giả-nóng giả-lạnh để đưa ra các ý niệm sai để fake những ý niệm thực sự của mình.

    Những người xem nghe mà chịu áp lực trong khi người trong cuộc nói chuyện ko xao động vì hành văn mà vẫn hiểu đc ý của nhau, thì đó cũng đc coi như là một đối thoại thành công trong một bối cảnh sôi động, xuồng sã. Cái quan trọng là sự kiểm soát thái độ ko vượt quá giới hạn tranh luận làm hại mạch chủ đề.

    Tuy nhiên chỉ áp dụng cho những người trải nghiệm tranh luận; những bonsaier có bề dày kinh nghiệm và danh tiếng lại thường dễ bị tổn-thương do kiểu tranh luận áp bức này; bởi rằng ở một khía cạnh nào đó sự cô đơn và kỹ tính làm họ dễ nổi giận và bức bối hơn 1 bonsaier mới chơi, khi sự cảm nhận chưa lặn vào xương.

    Nói tóm lại như bản thân tôi rất ngại debate liên quan đến cái đẹp, và tôi chọn xem cái xấu hiển hiện; khi loại đc xấu thì ít ra cũng đc cây đẹp trung bình rồi. Còn nói miệt-thị chắc chắn là không, nếu các bác xem mạch logic sẽ thấy một luồng phản biện bám chắc chủ đề chứ ko mấy khi văng ra ngoài đâu, và có phần dai dẳng khó chịu đến khi ra đc kết quả. Văn hóa tranh luận xem ra cũng khó hòa đồng đấy chứ?

  7. #57
    Ngày tham gia
    Apr 2014
    Bài viết
    0
    Trích dẫn Gửi bởi cây đẹp khó tìm
    cây của bạn cũng còn tên gọi là . tán đĩa vòng tròn đồng tâm '' bạn cũng xem sách và tham khảo tài liệu khá nhiều nhưng lại ko xúp phọt thực tế nhanh .

    với trình độ đã dốt lại còn ko chịu học hỏi của bạn thì '' 30 năm sau tới lúc gần đất xa trời bạn cũng chưa vỡ lòng lớp làm cây cảnh ''

    ngại viết nên tôi copy cho ông đọc tạm . hiểu thế này chưa đủ vì nó rộng lắm cần phải nhồi nhét thật nhiều nữa các ông mới hiểu dc
    ''Thế tam đa và thế ngũ phúc đi đôi với nhau, hai thế này đều là cây trực thọ, cây ngũ phúc năm từng, có thể uốn như cây tam đa rồi nuôi thêm hai tàn nữa y như vậy là đạt. Nhưng cũng có thể đối thành 5 tầng theo lối chiết chi tứ diện cũng được. Những tàn đều phải uốn tỉa ngang bằng lúp búp chớ không được vươn lên cao. Thế ngũ phúc to cao đẹp hơn thế Phước, Lộc, Thọ, ý muốn chúc tụng cao hơn nữa là Phước, Lộc, Thọ, An, Khang, nghĩa là có phúc, tốt lành may mắn, có lộc giàu có nhiều ruộng đất, có thọ là sống lâu trăm tuổi, An là sống yên ổn không bị xáo trộn, có khang là vui vẻ, chết êm ải thoải mái. Đúng là câu chúc tụng đầy đủ đẹp đẽ nhất.''

    trong thế ngũ phúc cây nghệ thuật đương đại có nhiều dáng nhưng bắt buộc phải chia làm 5 tàn '' ngũ phúc hiểu đơn giản là 5 tàn của 1 cây sanh , chia 5 mảng tách rời ..

    trong thế dáng lại có trường phái chơi ảnh hưởng khác nhau , có người bị ảnh hưởng của bon sai thì lấy tỉ lệ khác , người chơi theo lối cây cảnh nghệ thuật miền bắc lại khác . vậy nên cây ngũ phúc ko nhất thiết cứ phải trực , vì trực mà vòng tròn đồng tâm như của moch sẽ chỉ dành cho công sở , nó ko thể hiện dc cái cầu kì tỉ mỷ chi tiết của 1 cây cảnh nghệ thuật hay bon sai mà chỉ là 1 cây sản xuất hàng loạt . ko có giá trị kinh tế và thẩm mỹ
    Những thằng bố-láo thì thường không dám trả lời vào đích danh câu hỏi, và sau khi trả lời lươn-chạch thì nó nhảm thêm những cái chả đâu vào đâu để dọa người kém bóng vía; tôi kết luận ông chưa hiểu thế nào nào cây-cổ-trực-ngũ-phúc, ông không hiểu gì về ý nghĩa của từ ngũ-phúc, nói sai bét. Cho về học lại lớp mầm!

  8. #58
    Ngày tham gia
    Jun 2014
    Bài viết
    0
    Trích dẫn Gửi bởi Thai tue
    Gửi cụ tham khảo về ngũ phúc, chúc cụ có nhiều cây khó tìm.

    Các cụ ta xưa vào dịp đón năm mới, thường treo trước cửa nhà một tấm giấy hồng điều, viết bốn chữ: "ngũ phúc lâm môn", với lòng ước mong năm mới được đón 5 điều phúc vào nhà. Năm điều phúc đó là: Phúc - Lộc - Thọ - Khang - Ninh.

    Phúc: nghĩa là những điều may mắn, tốt lành. Phúc thường đi liền với đức: "phúc đức". Nhân dân ta cho rằng những người có đức thì sẽ có phúc, trong khi "phúc hậu" là biểu hiện về khuôn mặt và tính cách: nụ cười phúc hậu, khuôn mặt phúc hậu, ăn ở phúc hậu... Những người phúc hậu thường làm điều tốt lành cho người khác. Trong ca dao, tục ngữ, người Việt cũng thường nói đến chữ phúc: "Ở hiền gặp lành/ Những người nhân đức trời dành phúc cho".

    Lộc: nghĩa là lương của các quan lại thời phong kiến, như người ta thường nói "quyền lộc cao trọng'. Lại cũng có nghĩa là của cải do Trời, Phật hay các đấng thiêng liêng ban cho, gọi là lộc trời, lộc thánh! Vì thế, nhiều kẻ mê tín, đồng bóng đã lên đền, xuống phủ để cầu xin lộc. Nhưng hễ có đức thì mới có phúc. Không chịu làm ăn, không chịu lao động, không sống nhân đức thì Trời nào dành phúc lộc cho mình!

    Thọ: nghĩa là sống lâu. Đây là mong ươc ngàn đời của con người. Ngày xưa, tuổi thọ con người rất thấp. Theo các nhà dân số học, tuổi thọ trung bình của một số triều vua ở nước ta như sau: nhà Lý: 43,55 năm, nhà Trần: 44,75 năm, nhà Lê: 33,5 năm... Còn các vua nhà Nguyễn khi 40 tuổi đều đã làm lễ thương thọ rồi! Chính vì thế mà thọ càng trở thành nỗi ao ước của con người. Người ta đi tìm thuốc trường sinh bất lão để mong kéo dài tuổi thọ. Và dù có được sống đến già, người ta vẫn yêu quý chữ thọ, vẫn muốn sống lâu, trong bài thơ Đại lão, cụ Nguyễn Khuyến viết: "Năm nay tớ đã bảy mươi tư/ Rằng lão, rằng quan tớ cũng ừ". Thế nhưng cuối bài thơ, cụ vẫn ao ước: "Cũng muốn sống thêm dăm tuổi nữa/ thử xem Trời mãi thế này ư?".

    Chuyện cũ kể rằng: xưa có ông Bành Tổ sống đến 800 năm, mà ngày nào cũng thắp hương cầu cho sống lâu hơn! Ta cứ xem trong các đình, chùa, đền miếu, đến cái tủ chè, sập gụ, bát đĩa cổ..., chỗ nào cũng thấy khắc hoặc in chữ thọ!

    Khang: nghĩa là mạnh khỏe. Người ta nói rằng người khỏe mạnh thì có trăm điều mong mong ước, còn người ốm yếu thì chỉ có một ước mong: đó là sức khỏe! Lại có câu đố: "Trên đời có thứ gì mà từ Hoàng đế đến thường dân, từ cụ già đến trẻ con ai cũng mong có?". Vàng bạc ư? Vua chúa thiếu gì vàng bạc. Chức tước ư? Trẻ con thì cần gì chức tước. Cái mà mọi người, già, trẻ, giàu, nghèo đều mong muốn có chính là sức khỏe!

    Ninh: nghĩa là bình yên. Một cuộc sống bình yên, thanh thản là cần thiết cho bất cứ ai trên cõi đời này. Một gia đình mà vợ chồng bất hòa, con cái hư đốn thì lộc, thọ, khang có bao nhiêu đi chăng nữa cũng là vô nghĩa. Muốn có ninh trong gia đình thì mọi thành viên phải cùng nhau phấn đấu, giữ gìn. Trên bình diện xã hội, chữ ninh cũng do các thành viên trong xã hội đồng tâm hiệp lực kiến tạo nên.

    Xin chúc cho Ngũ phúc đến với mọi người ở muôn nơi.

    Nguyễn Thị Hiệp

    (Kiến Thức Ngày Nay)

    Àh, mà theo tôi được biết, tạo kiểu tán ngũ phúc 5 tán, các tàn phải căng tròn tượng trưng cho quả phúc đầy, thường hình tròn, mặt trên khum tròn như đơm xôi đầy...

    - Còn dùng mỗi Ngũ thì nhiều hình dạng, ví dụ ngũ hành thì đủ: nhọn, tròn, vuông, dài, làn sóng
    hơi dài nhưng e cũng cố đọc và cũng thấy hay , nhưng kết 2 câu cuối của bác nhất . nói thêm là e đã phá nó từ 5 tán ra dáng làng rồi bác ạ !

    - và cây cảnh nghệ thuật đương đại nó ko theo hoàn toàn lối cổ bác ạ . các cụ ko bao giờ sai nhưng chúng ta muốn tồn tại thì phải thay đổi cho hợp thời chứ bác . người đời vẫn có câu thông kim bác cổ
    Thông=đi suốt qua
    Kim=nay,ngày nay
    Bác=rộng rãi
    Cổ =xưa,ngày xưa
    Nghĩa chính là: Hiểu rõ suốt cả việc đời nay,biết rộng khắp việc đời xưa .

    làm cây cũng thế ạ , cứ khư khư cái cổ chuẩn chỉ ngày xưa làm sao dc chấp nhận .đến bon sai nhật nó có cả vài trăm năm tới ngàn năm cũng bao phen thay đổi kia mà . thay đổi cho hợp thời thế nhưng ko bỏ đi bản sắc là rất cần thiết '' bác xem cây của e cũng nhận ra , nó vừa cổ vừa kim đó thôi '' nếu bác chưa thấy cổ kim ở đâu e sẵn sàng giải thích chi tiết tỉ mỉ ''có thể cổ kim của e nó hơi khó hiểu nhưng nó đang là thực tại thị trường và tương lai .

    -và cái sự chuẩn chỉ nếu ở cây này thì ko có cái ji cả '' e đã từng nói ở cây này có nhiều cái lỗi mà nếu theo lối cổ nó bị sai hoàn toàn'' . bác chú ý dùm các tay của thân chính , có ai chơi và làm tay mọc từ lưng đối xứng nhau ko , vậy mà cây này thì toàn như thế cả , lại còn bông lưng nữa ,... nhiều lỗi lắm , nhưng phá dáng nó thành ko còn lỗi

    Trích dẫn Gửi bởi Juniperus
    Những thằng bố-láo thì thường không dám trả lời vào đích danh câu hỏi, và sau khi trả lời lươn-chạch thì nó nhảm thêm những cái chả đâu vào đâu để dọa người kém bóng vía; tôi kết luận ông chưa hiểu thế nào nào cây-cổ-trực-ngũ-phúc, ông không hiểu gì về ý nghĩa của từ ngũ-phúc, nói sai bét. Cho về học lại lớp mầm!
    hiểu làm ji hả ông bạn , chơi cây là 1 nghệ thuật , nó là môn giải trí và mang lại kinh tế '' hãy để cho tâm hồn thư thái đừng lôi những đạo lý giời ơi đất hỡi vào đau đầu lắm '' tôi giải thích ngắn gọn đơn giản cho người ta hiểu chứ ko thích đi sâu vào vấn đề quá phức tạp . nó chỉ dành cho những kẻ mộ đạo và tự cao nghĩ mình hơn người khác thôi '' những kẻ đó tôi sẽ tiếp trực tiếp mới nói chuyện dc , văn viết có giới hạn và nói thì nhàn hơn gõ bàn phím à ''

  9. #59
    Ngày tham gia
    Apr 2014
    Bài viết
    0
    Ngũ-phúc: Hiếu, Thọ, Phú, Khang ninh, Chung mệnh (đảo Hiếu lên đầu Nho-Phật đều chỉnh).
    Lục-cực: Hung đoản chiết, Tật, Ưu, Bần, Ác, Nhược.

    Bài viết của anh Thái Tuế mang về thiếu cái phúc quan trọng nhất, thực là đáng tiếc.

  10. #60
    Ngày tham gia
    Jun 2014
    Bài viết
    0
    Trích dẫn Gửi bởi Juniperus
    Ngũ-phúc: Hiếu, Thọ, Phú, Khang ninh, Chung mệnh (đảo Hiếu lên đầu Nho-Phật đều chỉnh).
    Lục-cực: Hung đoản chiết, Tật, Ưu, Bần, Ác, Nhược.

    Bài viết của anh Thái Tuế mang về thiếu cái phúc quan trọng nhất, thực là đáng tiếc.
    Mình tìm được ở trên mạng, thực ra ở bài viết này tác giả bàn về từ "Phúc" chưa được. Mình chỉ nhớ hồi xưa các bài khấn của các cụ hay dùng từ như trên mong cho "Phúc, Lộc, Thọ, Khang, Ninh"

Trang 6 của 20 Đầu tiênĐầu tiên ... 4567816 ... CuốiCuối

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •